Giám đốc dịch vụ khách hàng Sukanda Thepsupa (26 tuổi) mua căn hộ mới rộng 34 m2 ở Bangkok (Thái Lan) với giá 3,5 triệu baht (142.000 SGD) vào tháng 6 với khoản vay 100%.
“Tôi có ý định mua nhà từ trước Covid-19 vì nhận ra rằng chỉ cần trả thêm 3.000 baht/tháng cho khoản thế chấp là có được nơi ở riêng tư. Tôi còn được giảm giá 500.000 baht từ nhà phát triển”, cô nói.
Giống như Sukanda, những người thuộc thế hệ Millennials (hiện ở độ tuổi từ 20 đến cuối 30) đang rời khỏi căn hộ thuê hoặc nhà của bố mẹ để tìm nơi ở của riêng mình. Đại dịch Covid-19 là chất xúc tác.
Tuy nhiên, việc lập kế hoạch mua nhà không hề đơn giản, theo The Straits Times.
Họ phải vật lộn trong môi trường mà giá bất động sản vẫn còn quá cao đối với những người chân ướt chân ráo vào đời.
Sukanda phải trả 10.000 baht/tháng cho khoản vay 37 năm. Đó là khoảng 1/3 thu nhập hàng tháng và cô thừa nhận bản thân đang cố gắng kiểm soát chi tiêu.
Căn hộ mới của Sukanda Thepsupa nằm ở vị trí thuận tiện và có thể ngắm cảnh hoàng hôn. Ảnh: Sukanda Thepsupa.
Hầu hết người thuộc thế hệ Millennials đang phải tìm kiếm ngôi nhà rẻ hơn ở vùng ngoại ô. Nếu khăng khăng muốn ở các quận nội thành đắc địa, họ phải chấp nhận mua nhà vừa đắt vừa nhỏ mà không thể đủ không gian khi có con cái.
Tuy vậy, nhiều người trẻ đang xoay xở để mua nhà và được các nhà phát triển bất động sản, ngân hàng săn đón. Một số tìm thấy cơ hội để tạo ra nguồn thu nhập mới trong dịch. Số khác may mắn có cha mẹ trả khoản vay không lãi suất hoặc trợ cấp một phần chi phí.
Đại dịch Covid-19 không khiến giá bất động sản hạ nhiệt nên việc sở hữu nhà riêng vẫn nằm ngoài tầm với của hầu hết người trẻ.
Đắn đo
Tại Seoul (Hàn Quốc), giá trung bình của căn hộ đạt 1,1 tỷ won (1,3 triệu SGD) vào tháng 4, tăng so với mức 607 triệu won năm 2017.
Giá nhà ở các thành phố sầm uất và phát triển nhất Trung Quốc như Bắc Kinh, Thượng Hải, Thâm Quyến có giá cao hơn mức lương trung bình khoảng 14 lần.
Tại các thành phố cấp 2, giá cao gấp khoảng 7 lần mức lương trung bình và gấp 5 lần mức lương trung bình ở các thành phố được xếp hạng từ bậc 3 đến 5, theo Viện Chính sách Đất đai Lincoln vào năm 2020.
Dữ liệu từ công ty dịch vụ bất động sản Savills cho thấy tại Thiên Tân, thành phố 15 triệu dân ở phía đông nam Bắc Kinh, căn hộ ở các khu cao cấp được bán với giá khoảng 9.000 USD/m2 (836 USD), ngang bằng một số khu vực đắt đỏ nhất của London (Vương quốc Anh) mặc dù thu nhập khả dụng ở London cao gấp 7 lần ở Thiên Tân.
Tại Tokyo (Nhật Bản), các cơ hội tiếp tục thu hút những người đầu 20 tuổi. Tuy nhiên, họ có khả năng phải đi thuê nhà hơn là kiếm đủ tiền để có được chỗ ở cho riêng mình.
Cứ 10 người lớn ở Nhật thì có hơn 3 cá nhân đang thuê nhà. Mặc dù nhiều ngân hàng cung cấp khoản vay mua nhà ở với lãi suất gần bằng 0, việc cho thuê vẫn là lựa chọn hấp dẫn vì mang lại sự linh hoạt hơn nhiều so với các khoản thanh toán thế chấp đi kèm việc mua nhà.
Đặc biệt, thế hệ Millennials thích di chuyển và có thể đi khắp đất nước để làm việc. Bên cạnh đó, phần lớn “nhà của tổ tiên” được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác cũng làm giảm nhu cầu mua căn hộ của người trẻ.
Shuto Yano (28 tuổi), nhân viên phát triển trò chơi, rời khỏi ngôi nhà của gia đình ở quận Saitama để thuê căn hộ rộng 20 m2 tại Shinjuku vào năm 2018. Anh muốn thoát cảnh đi lại hơn một giờ trên các chuyến tàu chật chội vào giờ cao điểm hàng ngày.
Shuto Yano quyết định ra ở riêng để thuận tiện hơn cho công việc. Ảnh: Walter Sim.
Yano nói rằng việc chi trả 85.000 yen/tháng (1.025 SGD) cho căn hộ nhỏ ở trung tâm Tokyo là khoản đầu tư đáng giá vì anh có thể đi bộ đến nơi làm việc và về nhà sớm.
“Điều này phù hợp với lối sống của tôi. Vào hôm nghỉ, tôi có xu hướng lơ đễnh, không làm gì khác ngoài ngồi máy tính cả ngày. Tôi ở một mình nên cũng không cần nhiều không gian sống”, anh nói.
Ở Indonesia, thế hệ Millennials vẫn còn ngần ngại vay ngân hàng để mua nhà riêng. Họ cân nhắc về việc mắc kẹt với khoản vay thế chấp 25 năm hoặc phải nhờ cậy cha mẹ.
Trong khi đó, những ngôi nhà đắt đỏ ở Đài Loan (Trung Quốc) khiến thế hệ trẻ phải đau đầu và quyết định thuê nhà suốt đời.
Bà Jhoanne Marie Villamiel, Giám đốc điều hành kiêm nhà môi giới bất động sản tại PrimaShelter ở Philippines, cho biết: “Một sự thật đáng buồn là giá bất động sản tăng nhanh hơn thu nhập của mọi người. Hiện nay, rất nhiều người Philippines, đặc biệt là các cá nhân có mức lương tối thiểu, muốn có nhà riêng nhưng chúng tôi không có bất kỳ tài sản nào để cung cấp cho họ”.
Villamiel cho biết ngôi nhà rẻ nhất mà công ty bà có thể cung cấp, ở thị trấn Naic, cách thủ đô Manila 50 km về phía nam, yêu cầu thu nhập hộ gia đình ít nhất là 23.000 peso (623 SGD). Trong khi đó, mức lương tối thiểu ở Naic chỉ chạm mức 14.000 peso.
Khu nhà ở giá rẻ đang được xây dựng tại thị trấn Naic, cách thủ đô Manila 50 km. Ảnh: Cristina Menina.
Xoay xở
Đại dịch đã tạo cơ hội cho thế hệ Millennials chuyển đổi từ người đi thuê nhà thành chủ sở hữu chính thức. Chẳng hạn, Covid-19 khiến cuộc sống ở nơi cách xa thành phố, có giá cả thấp hơn là lựa chọn hấp dẫn.
Ở Đài Loan, các nhà môi giới so sánh bức tranh thành phố ngoại ô với một quả trứng: Trung tâm thành phố là lòng đỏ, còn vùng ngoại ô là lòng trắng. Đài Bắc là ví dụ, những người trẻ tuổi có xu hướng mua nhà ở “khu vực lòng trắng trứng”, cách nơi họ làm việc từ 40 phút đến một giờ.
Thế hệ Millennials cố gắng duy trì công việc của họ bất chấp đại dịch dẫn đến tình trạng thất nghiệp hàng loạt.
Những người khác, như Aze Gedalanga (39 tuổi), nhân viên nội dung cho công ty gia công phần mềm ở Philippines, và vợ anh, Sheila (38 tuổi), nhà tư vấn kinh doanh, thậm chí có thể tìm được công việc có mức lương cao hơn.
Vì vậy, việc mua nhà bỗng trở nên khả thi hơn, ngay cả khi đất nước bị phong tỏa. Ngôi nhà của họ cách thủ đô Manila 60 km về phía nam.
“Tôi nghĩ có nhà riêng là điều cần thiết, cho dù trước đó bản thân cảm thấy không chắc chắn về việc có mua được hay không”, Gedalanga nói.
Vợ chồng Aze Gedalanga mua nhà một tháng sau khi đất nước rơi vào tình trạng phong tỏa. Ảnh: Cristina Menina.
Các nhà phát triển bất động sản, ngân hàng đã và đang tung ra nhiều ưu đãi cho những người thuộc thế hệ Millennials nhằm lôi kéo họ mua căn nhà đầu tiên.
Ngân hàng Mandiri, đơn vị cho vay tài sản lớn nhất Indonesia, cho biết tính đến tháng 10, khoảng 70% tổng tín dụng hàng năm thuộc về thế hệ Millennials.
Ngân hàng đang cung cấp khoản vay thế chấp đặc biệt, cho phép thế hệ trẻ thanh toán theo dạng trả góp nhỏ hơn và tăng dần hoặc chỉ trả lãi vay hàng tháng trong khi nhà vẫn đang được xây dựng. Các khoản vay có thể lên đến 25 năm.
Tiến sĩ Sopon Pornchokchai, Chủ tịch Cơ quan phụ trách các vấn đề bất động sản ở Thái Lan, cho biết ông tin rằng việc mua nhà hiện nay dễ dàng hơn theo cách nào đó đối với thế hệ Millennials.
“Trong thời của cha mẹ họ, chi phí trả trước và giá trị của bất động sản cao hơn”, ông nói.
Trì hoãn
Tuy nhiên, ký thế chấp không phải lúc nào cũng là con đường khả thi, đặc biệt là ở các quốc gia có giá nhà cao ngất ngưởng và lãi suất không hấp dẫn. Việc có “Quỹ của bố mẹ” thường rất hữu ích.
Julius Sandika Wirayudha, nhà phân tích nghiên cứu của công ty chứng khoán, nhờ cậy cha mẹ sau khi biết anh phải trả gấp 3 lần giá thực tế cho ngôi nhà mơ ước của mình ở thành phố vệ tinh Tangerang (Indonesia) với khoản thế chấp 15 năm.
Wirayudha dùng tiền tiết kiệm để trả đợt đầu tiên, sau đó vay phụ huynh để thanh toán nốt phần còn lại. Một nửa tiền lương của anh bây giờ được chuyển cho bố mẹ.
Ở Trung Quốc, tỷ lệ sở hữu nhà ở thế hệ trẻ rất cao do họ nhận được sự hỗ trợ tài chính từ cha mẹ. Một cuộc khảo sát của HSBC được thực hiện vào năm 2017 đối với những người trẻ sống ở khu vực thành thị cho thấy cứ 10 người Trung Quốc thì có 7 cá nhân có nhà riêng.
Với hầu hết gia đình một con, các bậc cha mẹ coi nhiệm vụ của họ là hỗ trợ đứa con duy nhất.
Giám đốc dịch vụ đầu tư Zhang Yingchi (32 tuổi) cho biết vợ chồng cô lên kế hoạch mua nhà ở Bắc Kinh để con gái được học hành tử tế. Hiện họ thuê căn hộ 2 phòng ngủ ở quận Hải Điến với giá 5.500 nhân dân tệ/tháng.
“Các trường học ở Bắc Kinh có nguồn lực tốt hơn nhiều so với quê hương của vợ chồng tôi. Chúng tôi muốn nuôi dạy con gái ở đây để nó có bước khởi đầu trong cuộc sống”, cô nói.
Tuy nhiên, Millennials có một số việc phải làm.
Thế hệ trẻ ở Thái Lan, quốc gia có tỷ lệ nợ hộ gia đình trên tổng sản phẩm quốc nội cao nhất trong số các nước đang phát triển, hiện từ bỏ việc mua nhà. Họ không vội vì nhìn nhận vấn đề qua lăng kính khác.
Thế hệ trẻ ở xứ chùa Vàng không coi trọng việc sở hữu nhà riêng. Ảnh: M. Antonov/AFP.
Rathawat Kuvijitrsuwan, người đứng đầu bộ phận nghiên cứu và tư vấn của CBRE Thái Lan, cho biết: “Trong văn hóa Thái Lan, người ta coi việc sở hữu nhà và xe hơi thể hiện sự ổn định, trưởng thành trong cuộc sống. Tuy nhiên, điều đó đã thay đổi khi các thế hệ mới đang tìm kiếm nơi ở cung cấp cho họ sự linh hoạt và tiện lợi. Một số coi quyền sở hữu nhà là trách nhiệm đi kèm với phí bảo trì cao”.
Ông cũng lưu ý xu hướng đang nổi lên ở thế hệ Millennials được gọi là “DINKs” - thu nhập gấp đôi, không sinh con hoặc nuôi thú cưng thay vì trẻ em.
“Điều này đã thay đổi yêu cầu về không gian sống mà không cần phải lập kế hoạch mở rộng quy mô gia đình”, Kuvijitrsuwan nói.
Các nhà phát triển bất động sản kỳ vọng thế hệ Millennials tiếp tục thúc đẩy doanh số bán hàng trong những năm tới.
“Là chuyên gia bất động sản, chúng tôi thực sự nhắm mục tiêu đến những người thuộc thế hệ Millennials. Họ biết mình có tiền nhưng không biết dùng vào đâu. Một ngôi nhà là khoản đầu tư tốt”, bà Villamiel, nhà môi giới bất động sản người Philippines, nhận định.